Còn chút gì để nhớ | Nguyễn Nhật Ánh – Chút rung động đầu đời



Còn chút gì để nhớ Truyện Nguyễn Nhật Ánh, vốn có vui có buồn, và một trong những câu chuyện “buồn” mà tôi thích là cuốn Còn chút gì để nhớ….

Nguồn: https://dragonquest-10.com/

Xem thêm bài viết: https://dragonquest-10.com/category/giai-tri/

50 thoughts on “Còn chút gì để nhớ | Nguyễn Nhật Ánh – Chút rung động đầu đời

  1. Vừa đâu vừa thương, cuộc sống là cái gì 🤨 🤨 🤨 mà lại có nhiều đường nhất định phải đi😔😔😔

  2. Ngày xưa vào SG cũng y chang như Chương. Lúc ấy, cũng đã đọc "Còn Chút Gì Để Nhớ", cũng tưởng tưởng mình giống Chương. Nhưng thế đéo nào, mình éo đẹp trai như Chương, Văn cũng hình như dốt hơn Chương nhiều. Và đời, thực sự không như là mơ, mình vẫn mong được tìm một người yêu mình như Kim Dung. Nhưng Kim Dung qua Trung mất tiêu rồi. Và tôi vẫn Ế. Vẫn chưa được cảm nhận yêu là gì.

  3. Tình cờ đọc cuốn truyện này của Nguyễn Nhật Ánh tôi như chợt nhận thấy mình ở trong đó .Thấm thoát mà đã 30 năm trôi qua .
    Cứ mỗi lần có dịp quay về thăm chốn cũ thì tôi vẫn đến chờ em ở nơi cuối con đường mà ngày xưa từng hò hẹn
    Cây Ngọc Lan giờ không còn nữa .
    Nhưng thôi . Hoa cũ không còn thì còn lại chút hương xưa .

  4. Hay, cám ơn tác giả, cám ơn bạn đọc đã cho tôi thưởng thức 1 tác phẩm tuyệt vời và có 1 chút suy tư nhớ về tuổi mới lớn của mình giữa chốn đô thị náo nhiệt này !

  5. nghe lại "mắt biếc" buồn thối ruột lại nghe truyện này thấy 2 nv chính giống nhau mà phát buồn

  6. Truyện này khác với truyện ngồi khóc trên cây thật . 1 là các nhân vật chính éo le bi kịch ngay từ đầu rồi kết thúc lại đem lại niềm vui cho độc giả . Chuyện này lại khác từ đầu tới gần cuối tưởng chừng như một câu chuyện vui vẻ , những mối tình thật đẹp ai ngờ kết thúc lại buồn thế . Truyện bác Ánh đúng là đem lại những cảm giác thật khó tả cho ng đọc. Day dứt

  7. Bác Ánh hay thật. Giống i như cái tiêu đề.
    Sau này ta lớn có biết bao nhiêu kỉ niệm, bao nhiêu thứ đáng nhớ.
    Nhưng ta thật sự k biết nhớ gì, nhớ như thế nào. Và k biết còn chút gì để nhớ?

  8. Có biết vì đâu đời sống đang dễ thương bỗng dối trá, đói nghèo, chia cách và hệ quả đã kéo dài đến giờ. Thương cho tất cả, chỉ là nạn nhân. Đọc mà buồn!!!

  9. Giọng anh này hay quá à. Có điều phần thoại anh đọc chưa truyền cảm lắm, nhưng mà giọng anh hay xuất sắc 🤣

  10. Trâm thương Chương nhưng có lẽ ngây cả Trâm cũng không nhận ra nên vẫn cứ muốn Chương hạnh phúc với Quỳnh. Mãi cho đến khi Quỳnh sợ gia đình buông bỏ Chương thì Trâm mới lạnh nhạt và trách Quỳnh như vậy, đến khi Chương đi Trâm đã khóc, 1 người mạnh mẽ đã khóc khi Chương đi còn nhắn nhủ với Chương nữa haizzzz
    Cũng không trách được Quỳnh hết, Quỳnh nói đúng Chương chưa bao giờ nói Yêu Quỳnh thì làm sao cô gái nhỏ đó dám cải lại ba trong khi Quỳnh cũng mơ hồ chứ chắc được chuyện gì.
    Một câu chuyện quá buồn !

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *