Đọc chương 11 truyện “Lấy chồng bạc tỷ” – Mộc Tâm

Chương 11: Em chờ đợi tôi đi – Lấy chồng bạc tỷ

Tác giả: Mộc Tâm

Thể loại: hiện đại đô thị, ngôn tình

Thời điểm mọi người đang hăng hái sôi nổi, cũng không quên Boss phệ nhà mình. Lập túc, việc Boss bự có tham gia hoạt động lần này giỏi không, biến thành tiêu điểm để ý của mọi người.

Lúc các đồng nghiệp bận suy nghĩ vấn đề này, trong lòng Giang Nhung cũng đang suy nghĩ về Trần Việt. Tuần này Trần Việt đi công tác nơi khác, cô đã không gặp mặt anh mấy ngày rồi, lúc nào anh thế hệ về đây? Tuy rằng mỗi đêm anh đều sẽ canh đúng giờ hiểu điện thoại về, nhưng mà quan hệ giữa anh và cô còn chưa đạt tới trình độ nói không hết chuyện, rất nhiều thời gian nhị người ở nhì đầu dế yêu đều vắng lặng không nói.

Lúc này, có người trong nhóm hoạt động của đơn vị chủ xướng một hoạt động, đặt cược xem Boss mập có tham gia hoạt động lần này giỏi không, mỗi người nhập cuộc đặt cược 1.500.000đ. Số tiền 1.500.000đ không phải là quá béo, nên được quá nhiều người hưởng ứng, đơn vị có mấy chục người hầu hết đều tham gia, đặt đi và không đi đều ngang nhau không phân thắng bại. Coi thêm truyện đam mỹ h

Lâm Mỹ và Vũ tân tiến cùng chạy đến tìm Giang Nhung, hào hứng hỏi: “Giang Nhung, cô có muốn đặt không?” Giang Nhung chu đáo so sánh. Tuy tính cách Trần Việt hơi hững hờ, thế nhưng mà đây là lần trước tiên đơn vị tổ chức hoạt động lớn như vậy, từ sau khi anh nhậm chức, hơn nữa còn đi tới một nơi sáng dạ như vậy, chắc là bởi anh trả lời cho trợ lý Hứa chuẩn bị. Thế nên cô theo Lâm Mỹ và các đồng nghiệp, đặt Trần Việt sẽ tham gia.

Gần sát giờ tan tầm, Giang Nhung tìm được cuộc phát âm của Trần Việt, biết anh đi công tác đã về. Bởi vậy Giản đi khu chợ một chuyến, mua nguyên liệu nấu ăn cùng vật dụng hàng ngày và một ít đồ ăn vặt cho chuyến du lịch ngày mai, rồi mới về nhà.

Về tới nhà, Trần Việt còn bận việc trong phòng sách, Giang Nhung cất tiếng chào hỏi với anh, rồi tất tả xuống bếp sẵn sàng cơm tối.

Lúc ăn cơm, Trần Việt vẫn không nói một tiếng vũ động càn khôn, động tác ăn cơm cực đẹp mắt. Giang Nhung nhìn trộm anh mấy lần, rốt cục lớn gan công bố hỏi: “Trần Việt, anh có nhập cuộc hoạt động doanh nghiệp doanh nghiệp ngày mai không?”

Trần Việt tương đương không nghe thấy ý hỏi của cô, vẫn để ý ăn cơm.

Anh không trả lời khiến Giang Nhung có chút xấu hổ, bèn cúi đầu ăn tiếp.

Hồi lâu sau, Trần Việt buông đũa xuống, cầm khăn lên lau miệng, tùy ý chỉ dẫn một câu: “Anh không có hứng thú đối với loại hoạt động này.”

Trần Việt không nói thẳng là không đi, nhưng mà lời này của anh cũng chẳng khác nào nói là mình không đi.

“Ồ.” Giang Nhung bé xíu giọng đáp lại, trong âm thanh khó giấu nổi sự thuyệt vọng.

“Sao vậy? Em chờ đợi tôi đi à?” Nhìn thấy vẻ mặt thuyệt vọng của Giang Nhung, Trần Việt đột nhiên đưa ra một ý hỏi.

Giang Nhung gãi đầu cười ngây ngô, trong lòng lại thầm nghĩ, anh có đi giỏi không không cần thiết, em đang thân mật 1.500.000đ tiền đặt cược của bạn thôi.

Dưới ánh đèn treo sáng ngời, đôi mày kiếm của Trần Việt nhếch lên. Nếu cô kì vọng anh đi, với bốn cách là bạn đời của cô, anh sẽ dành thời gian đi xem thử!

Ngày hôm sau, Giang Nhung dậy thật sớm, nhưng mà Trần Việt vẫn dậy sớm hơn cô. Bè phái họ đã ở phổ biến vài ngày rồi, cho dù cô thức dậy sớm cỡ nào thì khi cô tỉnh lại cũng thấy Trần Việt quần áo chỉnh tề, ngồi bên cửa sổ đọc báo kinh tế tiền vàng. Coi thêm truyện đam mỹ

Có nhiều lúc, Giang Nhung cảm thấy Trần Việt không phải là một người sống ở thời kỳ này.

Cuộc sống làm việc và nghỉ ngơi của anh có quy luật khiến người khác giận sôi gan, mỗi ngày đều dành thời gian gọi báo giấy sắp lỗi thời, chứ không lên Internet tò mò tin tức.

“Dậy rồi à!” Anh ngẩng đầu nhìn cô một cái rồi lại cúi đầu xem báo.

“Ừ, chào buổi sáng!” Giang Nhung nhìn anh, trong phút chốc không thể dời mắt. Hôm nay anh mặc một bộ quần áo tầm thường màu trắng tinh, lặng ngắt ngồi trên ghế salon đơn đặt bên cửa sổ, đôi chân thon dài vắt chéo một cách dễ chịu, ánh nắng sớm xuyên qua cửa sổ nhẹ nhàng hắt lên người anh, khiến cả người anh tỏa ra sựấm áp. Chàng trai này quả thực không phải người, mà là một tuyệt phẩm nghệ thuật hiếm thấy trên đời, đẹp tới mức khiến người ta chỉ muốn giấu đi.

Ánh mắt dò xét nóng rực của Giang Nhung khiến Trần Việt để mắt tới, nhưng anh không quá quan tâm, vẫn bình tĩnh lật xem tờ báo trong tay.

bình thường chính sách của anh đã thu hút vô số ánh mắt mê giai, khiến anh rất phản cảm, nhưng kiểu im lặng nhìn ngắm giống Giang Nhung lại không khiến anh chán ghét. Sau một lúc lâu, ánh mắt của Giang Nhung còn chưa dời đi, anh ngẩng đầu lên hỏi cô: “Không phải em muốn nhập cuộc hoạt động công ty doanh nghiệp sao?”

“Anh không nói thì suýt nữa em quên mất.” Giang Nhung xấu hổ cười cười, tùy tiện tìm một lý bởi lấp liếm. Cô còn đang nghĩ, siêu phẩm nghệ thuật như Trần Việt mà mang đi bán đấu giá nhất định sẽ bán được giá xuất xắc, thì giọng nói của Trần Việt tương đương chậu nước lạnh hắt tỉnh cô. Đón đọc thêm top truyện đam mỹ sủng h hay tại web truyen24.com

đơn vị thuê nhì xe khách 50 chỗ để chở công nhân viên đi sơn trang Bích Hải – thánh địa nghỉ phép.

Lúc trưởng phòng các ban ngành kiểm kê nhân số, ánh mắt mọi ngườiở đó đều nhìn tầm thường quanh, xem thử Boss to có đến đi cùng giỏi không?

Lâm Mỹ đứng bên cạnh Giang Nhung nói: “Trời cao phù hộ, Boss lớn nhất định phải đến, nhất định phải đến đó.”

Giang Nhung bật thốt ra: “Anh ấy sẽ không tới.”

Lâm Mỹ trợn phệ mắt nhìn Giang Nhung: “Sao cô biết?”

Giang Nhung ý thức được mình lỡ miệng, lập tức tìm cớ: “Boss mập phổ biến đều là người cực kì đúng giờ, hiện tại còn chưa thấy bóng dáng đâu thì vững chắc là không tới rồi.”

Lâm Mỹ thuyệt vọng gục đầu xuống, nữ đồng nghiệp bên cạnh nghe được cũng thuyệt vọng thở dài một hơi.

Tâm tứ của nhóm đồng nghiệp nữ rất rõ ràng, phổ biến trong công việc không thấy được Boss mập, không có cơ hội biểu lộ trước mặt Boss to, nên lần du lịch này chính là một cơ hội. Tổng hợp mọi người đều làm ra những bộ quần áo đẹp nhất, mường tưởng phiên bản thân có thể xuất hiện trước mặt Boss, nhưng người ta lại không đến.

Hơn một giờ sau đoàn người mới đến sơn trang Bích Hải nằm ở ven đại dương, chuyện cần làm trước tiên khi đến là nhận thẻ phòng.

Giang Nhung vốn ở bình thường một phòng với Lâm Mỹ, nào ngờ Hứa Huệ Nhi chợt xuất hiện: “Giang Nhung, gian phòng bên này không đủ, cô đi theo tôi tới phòng bên này!”

Hứa Huệ Nhi là người được tin cẩn bên cạnh Boss béo, Giang Nhung được cô sai khiến ở một phòng khác, khiến mọi người không xong ái mộ.

Chờ mọi người nhận ngừng thẻ mở phòng, nhanh lẹ muốn đi xem phòng thì Hứa Huệ Nhi đứng ra nói: “Mọi người xin chờ một chút, tổng giám đốc Trần muốn nói vài lời với mọi người.”

Tổng giám đốc Trần!!!

Trong chốc lát, ánh mắt của mọi người đều rực sáng, tổng giám đốc Trần tới thật sao?

Trong ánh mắt mong đợi của mọi người, Trần Việt mặc một bộ vest màu xám bạc được cắt may thủ công chậm rãi đi từ cửa mập đến. Mỗi một bước đi của anh đều khiến tim của nhóm đồng nghiệp nữ đập loạn xạ.

Giang Nhung nhìn thấy Trần Việt sinh ra, không nghĩ gì ngoài việc 1.500.000đ của cô đã trở về, còn thắng thêm được mấy triệu nữa, thật sự khiến người ta vui miệng. Lúc ánh mắt Trần Việt nhìn qua thấy Giang Nhung cười sáng lạn không gì sánh bằng thì lại nghĩ, mình chỉ với tìm chút thời gian ghé vào cũng có thể khiến cho cô vui vẻ tới thế sao?

Anh đi đến, lịch sự cười với mọi người: “Mọi người chơi thỏa thích, ăn thỏa thích, tổng thể tiêu xài đều vì doanh nghiệp chi trả.”

Mọi người vui sướng nhảy dựng lên, suýt nữa thì hô to Boss bự muôn năm, chỉ có một mình Giang Nhung lặng yên đứng phía sau thầm nghĩ, có tiền thật là dễ chịu.

Hứa Huệ Nhi mượn cớ nói gian phòng bên này đã chia xong, dẫn Giang Nhung ngồi lên một xe ngắm cảnh chạy tới khu biệt thự tự do trong khu nghỉ phép. Nhìn thấy Cửa hàng vật chất sắp đặt bên này, trong lòng Giang Nhung có chút bồn chồn. Đừng nói là Hứa Huệ Nhi dẫn cô tới bên này là có mục đích khác nhé?

Giang Nhung đoán không lầm, Hứa Huệ Nhi đưa cô tới địa bàn riêng tứ của Trần Việt.

Đọc full link truyện lấy chồng bạc tỷ

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *